- 29/04/2025
- 46
- 26
- 18
Chương 5: Tìm hiểu tình hình phòng 703
Giờ Hạ Thiên Kỳ suy nghĩ, hồn ma là thứ con người biến thành sau khi chết, sở dĩ chúng giết người là vì khi còn sống mang theo thù oán, nếu có thể hóa giải thù oán, nói không chừng còn có thể biến nguy thành an, để những lo lắng về quỷ ở nơi đây biến mất.
Mặc kệ những cách này có hiệu quả hay không, hắn vẫn cảm thấy đây là cách giải quyết phiền phức, phải xem lại một chút.
Về phần ba người mới kia, tạm thời hắn không muốn quan tâm, ngược lại cô gái tên Lãnh Nguyệt, qua cách nói chuyện, hắn luôn cảm thấy đối phương có chút không đơn giản.
Mặc dù kế hoạch đã được quyết định, nhưng Hạ Thiên Kỳ cũng không hành động nóng vội, dù sao hôm nay mới là ngày đầu tiên hắn tới đây, ít nhất cũng phải là người quen thuộc với các học sinh một thời gian.
"Hy vọng con quỷ kia không đến gây phiền phức cho mình nhanh quá!"
Trong lòng âm thầm cầu nguyện, Hạ Thiên Kỳ bắt tay vào sắp xếp, tận lực xếp mấy tấm bùa hộ thân mà lúc sớm hắn tranh thủ vào chùa xin được ở các ngóc ngách trong phòng trực ban.
Dù sao tương lai thời gian sau này, đây sẽ là "hang ổ" của hắn, nên đương nhiên là muốn chuẩn bị đầy đủ.
Cùng lúc đó, ba người mới đến.
“Đúng là phát tài, đi lừa đảo chưa chắc đã được nhiều như vậy!”
Mặt Hàn Hi Nguyên đầy vẻ dâm ô, lấy một cái camera trong ba lô, rồi cậu ta cẩn thận đặt ở vị trí gần trên cửa.
Những chiếc camera bé xíu đó có thể nói là vật rất quan trọng với hắn ta khi đi ra ngoài, trên thực tế trước kia hắn ta dựa vào chụp những bức ảnh thể loại như "nhìn lén" rồi bán trên mạng để sống qua ngày. Cho nên khi biết hắn ta sẽ tới thì những nữ học viên sưa sang lại một chút rồi đi ra.
Mỗi tầng lầu phòng tắm đều được hắn lắp đặt camera, về phần một số camera còn lại thì được để an toàn tại những nơi không có ai trong kí túc xá.
Sau khi làm xong tất cả rồi ra khỏi ký túc xá, Hàn Hi Nguyên thấy tim mình đập nhanh vì quá hưng phấn mà sắp nổ tung.
Trong đầu toàn là hình ảnh những thiếu nữ xinh đẹp đứng trước mắt mình mà tắm rửa.
"Ngày mai tới nhanh chút đi!"
Hàn Hi Nguyên không thể chờ đợi nổi khi nghĩ tới lúc hắn ta được chụp những "cảnh đẹp"
Lý Tiếu Tiếu ngồi trên giường ở phòng trực ban, đang nói chuyện với một người bạn qua điện thoại, bỗng nhiên có vài học sinh đi qua trước cửa sổ, những lúc như thế này cô thường nhìn về phía học sinh bên ngoài cười cười, e rằng sau này phải quản lý các học sinh thay vì những cái nhìn quen mắt.
"Hở, cậu nói công ty này không đáng tin cậy ư? Vì cái gì thì trong lòng tôi không có cơ sở!"
"Cậu sợ cái gì chứ? Không phải tôi đã nói cậu đến cục công thương của công ty này đăng kí sao, còn nữa, nếu đúng là có vấn đề thì cậu bên này cứ gọi điện thoại báo cho tôi biết, yên tâm đi..."
Tắt điện thoại, Lý Tiếu Tiếu thở dài một tiếng rồi xuống giường, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi bất an.
Cảm giác như sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra.
Lãnh Nguyệt mang theo một thứ đồ nhìn bên ngoài giống thức ăn đóng hộp, mỗi một tầng cô đi đến đều lấy ra từ trong đó một ít bột phấn vẩy trên sàn, cứ vậy cho khi cô đi đến tầng cao nhất mới thôi.
Không biết việc mở cửa sổ có liên quan gì không, ở tầng cao nhất gió lớn hơn mấy tầng phía dưới, thổi lên người khiến lông mày xinh đẹp của Lãnh Nguyệt nhíu chặt, đúng là có chút khó chịu.
"Xem ra người kia không nói dối, đúng là nơi này đang có quỷ, không biết là lợi hại hay thấp kém."
Vừa lẩm bẩm, cô vừa lấy một lá bùa màu vàng nhạt trong hộp, tiếp theo cô kẹp lá bùa ở giữa hai ngón tay rồi lắc mạnh theo đường vòng cung, hai ngón tay chỉ về phía trước:
"Bùa cảnh báo, định!"
Giọng của Lãnh Nguyệt hạ xuống, cô dán tờ giấy kia dán lên tường, chờ tới khi chắc chắn lá bùa sẽ không bị rơi, cô quay người đi xuống lầu.
Tờ giấy vừa mới được dán lên trên tường thì đã có tác dụng cảnh báo, nói cách khác, nếu nơi này thật sự có quỷ, đồng thời gây ra động tĩnh gì đó thì cô sẽ cảm nhận được ngay.
Trừ khi... con quỷ kia có năng lực còn mạnh hơn cô.
Tại mấy người chuẩn bị ở mất quá nhiều thời gian, nháy mắt đã sắp tới giờ đi tắt đèn.
Hạ Thiên Kỳ nhìn thoáng qua thời gian trên điện thoại di động, hiện tại mọi thứ đều ổn, thời gian trường học quy định tắt đèn cách còn có nửa tiếng, hắn dự thừa dịp trong khoảng thời gian này đi tới tầng 7.
Thực ra ở thời điểm trước 8 giờ tối, hắn có đi qua đây hỏi thăm ở ký túc xá một lần, hỏi thăm việc quan trọng là mấy ngày trước có một vụ tự sát ở tầng cao nhất.
Nhưng việc khiến hắn không ngờ là người biết chuyện này hay có thể kể rõ chuyện này không nhiều, họ chỉ biết là có chuyện như vậy, nhưng cụ thể Vương Di Nhiên chết thế nào thì họ thật sự không rõ.
Về phần nhân viên nhà trường thi nói Vương Di Nhiên bởi vì học tập quá áp lực nên mới dại dột sử dụng thuốc ngủ để tự sát.
Hạ Thiện Kỳ đi hỏi trọn vẹn một vòng, nhưng không biết bất luận manh mối gì có giá trị, cuối cùng đành phải đặt hết hy vọng vào những người chơi thân với nạn nhân trong kí túc xá 703.
Nhưng vì lúc trước hắn đã vô tình thấy hết một nữ sinh nên hắn mới do dự là chờ hay không chờ.
Chưa được bao lâu đã phải gặp mặt, chắc chắn là không thể không lúng túng.
Có điều nghĩ cái mạng nhỏ của mình vẫn là quan trọng nhất, nên Hạ Thiên Kỳ vẫn quyết định đi lên trên hỏi lại một chút.
Vì các học sinh đều biết giờ tới nam quản lý, nên hầu hết các nữ sinh sau khi trở về phòng đều sợ khóa hết cửa lại, bình thường thì mặc nội y đồ lót đứng dài đầy hành lang, nghiễm nhiên đó đã là thành quá khứ.
Có điều cũng không sợ nhìn, không khóa cửa, cũng có liên quan mật thiết với nạn nhân ở kí túc xá 703.
Hạ Thiên Kỳ vốn định gõ cửa, kết quả hắn không ngớ là tay của hắn vừa mới chạm vào cánh cửa kí túc xá thì liền "két két" một tiếng mở ra, tiếp theo xuất hiện bốn người.
Chỉ thấy bốn nữ sinh ăn mặc đồ lót mỏng, cùng ngồi trên giường kí túc xá uống rượu, bên trong tràn ngập khói thuốc.
Hạ Thiên Kỳ nghĩ, bốn người ít nhất cũng phải hút hết hai bao thuốc.
Tất cả là tại cửa kí túc xá mở nhanh quá, bốn nữ sinh vô thức nhìn ra ngoài cửa, kết quả Hạ Thiên Kỳ lại lúng túng đỏ mặt, lần này đúng là hắn chỉ vô tình.
Việc này chỉ là ngoài ý muốn, bốn nữ sinh kia biểu hiện đối với cậu ta có vẻ rất bình tĩnh, đương nhiên cái này cũng không là gì, vì lúc sáng hắn đã nhìn thấy hết hàng của nữ sinh kia rồi.
"A...!"
Ssau mấy giây kinh ngạc, một nữ sinh thét lên rồi chạy lên trên giường, dùng chăn mền che kín người lại.
Mặc khác ba nữ sinh còn lại thì tỏ ra rất bình tĩnh, hoặc là do họ bị phát hiện ở trong kí túc xá uống rượu hút thuốc, lại bị quản lý nhìn thấy hết nên càng thêm nghiêm trọng.
"Khụ khụ." Sau giây phút xấu hổ ngắn ngủi, Hạ Thiên Kỳ ngẩng gương mặt đang đỏ bừng lên, ra vẻ nghiêm chỉnh ho khan hai tiếng, rồi nói không một chút hoang mang:
"Chuyện vừa rồi, tôi cũng không phải cố ý muốn vào, chẳng qua là do lúc đập cửa xảy ra việc ngoài ý muốn thôi."
"Đương nhiên đó không phải điều quan trọng, quan trọng là việc các cô uống rượu trong kí túc xá! Đồng thời lại gây ra khói lớn như vậy, các cô muốn đốt trường hay sao?"
Nói đến đây, Hạ Thiên Kỳ cố nhấn mạnh, bởi vì nội quy của học viện có nói rõ, kí túc xá trường học tuyệt đối không được uống rượu, người vi phạm sẽ bị đuổi thẳng.
"Chúng tôi... chúng tôi uống đồ uống thôi." Thấy bộ dạng Hạ Thiên Kỳ không có ý định buông tha, một nữ sinh đành phải kiên trì ngụy biện nói.
"Cô cho tôi là đồ ngốc sao? bia với đồ uống cũng không phân biệt được?" Hạ Thiên kỳ cảm thấy mình như trở thành não tàn, hắn ra hiệu cho mấy nữ sinh vào bên trong mặc lại đồ trước, còn hắn không coi ai ra gì đóng kỹ cửa kí túc xá lại, rồi đi thẳng đến.
"Nói cho ông biết, đừng tưởng rằng bắt được chúng tôi uống rượu thì ông có thể tùy ý làm gì thì làm, cùng lắm là bị đuổi, ông cũng không hơn được!
"Chúng tôi tuyệt đối sẽ khiến ông…!"
Nữ sinh buổi sáng kia thấy Hạ Thiên Kỳ đang đi thẳng đến, lúc này đúng là có chút sợ hãi.
"Đừng nóng nảy như vậy, tôi không nói sẽ trừng phạt các cô, càng không nói sẽ dựa vào đó để uy hiếp. Chẳng qua là có chuyện tôi muốn hỏi các cô, nếu các cố thành thật trả lời thì chuyện hút thuốc uống rượu tôi sẽ coi như chưa từng nhìn thấy."
"Dù sao lúc đó thật sự tôi cũng xấu hổ, biết là không nên soi hàng."
Lúc nói, Hạ THiên Kỳ còn cố ý nhìn nữ sinh kia một chút, biểu cảm trên mặt cũng trở nên sinh động.
Học sinh kia trừng mắt nhìn hắn một cái, hừ lạnh một tiếng quay đầu sang một bên. Ngược lại ba nữ sinh kia, vì biết không bị đuổi nên thở phào nhẹ nhõm, vội vàng hỏi Hạ Thiên Kỳ muốn hỏi gì các cô.
Hạ Thiên Kỳ thấy họ đều chịu hợp tác, nên cũng không lãng phí thời gian, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi:
"Vương Di Nhiên chắc các cô cũng không lạ lẫm gì, tôi muốn biết trước đêm cô ta xảy ra chuyện thì giữa các cô đã có chuyện gì?"
Nói đến đây, Hạ Thiên Kỳ đột nhiên nói thêm:
"Kỳ thực, tôi là một cảnh sát, sở dĩ tôi tới đây quản lý là vì điều tra chuyện của Vương Di Nhiên, chúng tôi nghi ngờ rằng cô ta không phải là tự sát, mà là bị bị giết...!"
Hạ Thiên Kỳ dùng lại chiêu cũ chuyển sang thân phận giả là cảnh sát, dù sao đối phương cũng là mấy học sinh cấp ba, không có nhiều cảnh giác thì sẽ không phát hiện ra sơ hở, sẽ không nhất định phải nhìn hắn căn cứ chính xác sự việc.
Đương nhiên, hắn làm quản lý, hơn nữa còn có thân phận là một người đàn ông quản lý ký túc xá, đây là thứ ngụy trang tốt nhất. Đây là trường nữ nhưng sao lại để một người đàn ông, hơn nữa là thanh niên quản lý ký túc xá nữ?
Tất cả đúng như Hạ Thiên Kì dự đoán, về sau khi biết hắn là cảnh sát, sắc mặt các nữ sinh dần có chút dịu lại.
"Ông là cảnh sát thật sao?"
"Cô nghĩ một nam sinh cấp ba có thể trở thành quản lý của nơi này sao?"
Thấy chiêu này dễ dùng, Hạ Thiên Kỳ cũng không khỏi thấy tự tin hơn nhiều, giọng nói cũng nghiêm khắc hơn mấy lần:
"Tốt, bây giờ câu hỏi của tôi đi, nhớ kĩ là không được nói thiếu bất kì chi tiết nào!"
"..."
Mặc kệ những cách này có hiệu quả hay không, hắn vẫn cảm thấy đây là cách giải quyết phiền phức, phải xem lại một chút.
Về phần ba người mới kia, tạm thời hắn không muốn quan tâm, ngược lại cô gái tên Lãnh Nguyệt, qua cách nói chuyện, hắn luôn cảm thấy đối phương có chút không đơn giản.
Mặc dù kế hoạch đã được quyết định, nhưng Hạ Thiên Kỳ cũng không hành động nóng vội, dù sao hôm nay mới là ngày đầu tiên hắn tới đây, ít nhất cũng phải là người quen thuộc với các học sinh một thời gian.
"Hy vọng con quỷ kia không đến gây phiền phức cho mình nhanh quá!"
Trong lòng âm thầm cầu nguyện, Hạ Thiên Kỳ bắt tay vào sắp xếp, tận lực xếp mấy tấm bùa hộ thân mà lúc sớm hắn tranh thủ vào chùa xin được ở các ngóc ngách trong phòng trực ban.
Dù sao tương lai thời gian sau này, đây sẽ là "hang ổ" của hắn, nên đương nhiên là muốn chuẩn bị đầy đủ.
Cùng lúc đó, ba người mới đến.
“Đúng là phát tài, đi lừa đảo chưa chắc đã được nhiều như vậy!”
Mặt Hàn Hi Nguyên đầy vẻ dâm ô, lấy một cái camera trong ba lô, rồi cậu ta cẩn thận đặt ở vị trí gần trên cửa.
Những chiếc camera bé xíu đó có thể nói là vật rất quan trọng với hắn ta khi đi ra ngoài, trên thực tế trước kia hắn ta dựa vào chụp những bức ảnh thể loại như "nhìn lén" rồi bán trên mạng để sống qua ngày. Cho nên khi biết hắn ta sẽ tới thì những nữ học viên sưa sang lại một chút rồi đi ra.
Mỗi tầng lầu phòng tắm đều được hắn lắp đặt camera, về phần một số camera còn lại thì được để an toàn tại những nơi không có ai trong kí túc xá.
Sau khi làm xong tất cả rồi ra khỏi ký túc xá, Hàn Hi Nguyên thấy tim mình đập nhanh vì quá hưng phấn mà sắp nổ tung.
Trong đầu toàn là hình ảnh những thiếu nữ xinh đẹp đứng trước mắt mình mà tắm rửa.
"Ngày mai tới nhanh chút đi!"
Hàn Hi Nguyên không thể chờ đợi nổi khi nghĩ tới lúc hắn ta được chụp những "cảnh đẹp"
Lý Tiếu Tiếu ngồi trên giường ở phòng trực ban, đang nói chuyện với một người bạn qua điện thoại, bỗng nhiên có vài học sinh đi qua trước cửa sổ, những lúc như thế này cô thường nhìn về phía học sinh bên ngoài cười cười, e rằng sau này phải quản lý các học sinh thay vì những cái nhìn quen mắt.
"Hở, cậu nói công ty này không đáng tin cậy ư? Vì cái gì thì trong lòng tôi không có cơ sở!"
"Cậu sợ cái gì chứ? Không phải tôi đã nói cậu đến cục công thương của công ty này đăng kí sao, còn nữa, nếu đúng là có vấn đề thì cậu bên này cứ gọi điện thoại báo cho tôi biết, yên tâm đi..."
Tắt điện thoại, Lý Tiếu Tiếu thở dài một tiếng rồi xuống giường, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi bất an.
Cảm giác như sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra.
Lãnh Nguyệt mang theo một thứ đồ nhìn bên ngoài giống thức ăn đóng hộp, mỗi một tầng cô đi đến đều lấy ra từ trong đó một ít bột phấn vẩy trên sàn, cứ vậy cho khi cô đi đến tầng cao nhất mới thôi.
Không biết việc mở cửa sổ có liên quan gì không, ở tầng cao nhất gió lớn hơn mấy tầng phía dưới, thổi lên người khiến lông mày xinh đẹp của Lãnh Nguyệt nhíu chặt, đúng là có chút khó chịu.
"Xem ra người kia không nói dối, đúng là nơi này đang có quỷ, không biết là lợi hại hay thấp kém."
Vừa lẩm bẩm, cô vừa lấy một lá bùa màu vàng nhạt trong hộp, tiếp theo cô kẹp lá bùa ở giữa hai ngón tay rồi lắc mạnh theo đường vòng cung, hai ngón tay chỉ về phía trước:
"Bùa cảnh báo, định!"
Giọng của Lãnh Nguyệt hạ xuống, cô dán tờ giấy kia dán lên tường, chờ tới khi chắc chắn lá bùa sẽ không bị rơi, cô quay người đi xuống lầu.
Tờ giấy vừa mới được dán lên trên tường thì đã có tác dụng cảnh báo, nói cách khác, nếu nơi này thật sự có quỷ, đồng thời gây ra động tĩnh gì đó thì cô sẽ cảm nhận được ngay.
Trừ khi... con quỷ kia có năng lực còn mạnh hơn cô.
Tại mấy người chuẩn bị ở mất quá nhiều thời gian, nháy mắt đã sắp tới giờ đi tắt đèn.
Hạ Thiên Kỳ nhìn thoáng qua thời gian trên điện thoại di động, hiện tại mọi thứ đều ổn, thời gian trường học quy định tắt đèn cách còn có nửa tiếng, hắn dự thừa dịp trong khoảng thời gian này đi tới tầng 7.
Thực ra ở thời điểm trước 8 giờ tối, hắn có đi qua đây hỏi thăm ở ký túc xá một lần, hỏi thăm việc quan trọng là mấy ngày trước có một vụ tự sát ở tầng cao nhất.
Nhưng việc khiến hắn không ngờ là người biết chuyện này hay có thể kể rõ chuyện này không nhiều, họ chỉ biết là có chuyện như vậy, nhưng cụ thể Vương Di Nhiên chết thế nào thì họ thật sự không rõ.
Về phần nhân viên nhà trường thi nói Vương Di Nhiên bởi vì học tập quá áp lực nên mới dại dột sử dụng thuốc ngủ để tự sát.
Hạ Thiện Kỳ đi hỏi trọn vẹn một vòng, nhưng không biết bất luận manh mối gì có giá trị, cuối cùng đành phải đặt hết hy vọng vào những người chơi thân với nạn nhân trong kí túc xá 703.
Nhưng vì lúc trước hắn đã vô tình thấy hết một nữ sinh nên hắn mới do dự là chờ hay không chờ.
Chưa được bao lâu đã phải gặp mặt, chắc chắn là không thể không lúng túng.
Có điều nghĩ cái mạng nhỏ của mình vẫn là quan trọng nhất, nên Hạ Thiên Kỳ vẫn quyết định đi lên trên hỏi lại một chút.
Vì các học sinh đều biết giờ tới nam quản lý, nên hầu hết các nữ sinh sau khi trở về phòng đều sợ khóa hết cửa lại, bình thường thì mặc nội y đồ lót đứng dài đầy hành lang, nghiễm nhiên đó đã là thành quá khứ.
Có điều cũng không sợ nhìn, không khóa cửa, cũng có liên quan mật thiết với nạn nhân ở kí túc xá 703.
Hạ Thiên Kỳ vốn định gõ cửa, kết quả hắn không ngớ là tay của hắn vừa mới chạm vào cánh cửa kí túc xá thì liền "két két" một tiếng mở ra, tiếp theo xuất hiện bốn người.
Chỉ thấy bốn nữ sinh ăn mặc đồ lót mỏng, cùng ngồi trên giường kí túc xá uống rượu, bên trong tràn ngập khói thuốc.
Hạ Thiên Kỳ nghĩ, bốn người ít nhất cũng phải hút hết hai bao thuốc.
Tất cả là tại cửa kí túc xá mở nhanh quá, bốn nữ sinh vô thức nhìn ra ngoài cửa, kết quả Hạ Thiên Kỳ lại lúng túng đỏ mặt, lần này đúng là hắn chỉ vô tình.
Việc này chỉ là ngoài ý muốn, bốn nữ sinh kia biểu hiện đối với cậu ta có vẻ rất bình tĩnh, đương nhiên cái này cũng không là gì, vì lúc sáng hắn đã nhìn thấy hết hàng của nữ sinh kia rồi.
"A...!"
Ssau mấy giây kinh ngạc, một nữ sinh thét lên rồi chạy lên trên giường, dùng chăn mền che kín người lại.
Mặc khác ba nữ sinh còn lại thì tỏ ra rất bình tĩnh, hoặc là do họ bị phát hiện ở trong kí túc xá uống rượu hút thuốc, lại bị quản lý nhìn thấy hết nên càng thêm nghiêm trọng.
"Khụ khụ." Sau giây phút xấu hổ ngắn ngủi, Hạ Thiên Kỳ ngẩng gương mặt đang đỏ bừng lên, ra vẻ nghiêm chỉnh ho khan hai tiếng, rồi nói không một chút hoang mang:
"Chuyện vừa rồi, tôi cũng không phải cố ý muốn vào, chẳng qua là do lúc đập cửa xảy ra việc ngoài ý muốn thôi."
"Đương nhiên đó không phải điều quan trọng, quan trọng là việc các cô uống rượu trong kí túc xá! Đồng thời lại gây ra khói lớn như vậy, các cô muốn đốt trường hay sao?"
Nói đến đây, Hạ Thiên Kỳ cố nhấn mạnh, bởi vì nội quy của học viện có nói rõ, kí túc xá trường học tuyệt đối không được uống rượu, người vi phạm sẽ bị đuổi thẳng.
"Chúng tôi... chúng tôi uống đồ uống thôi." Thấy bộ dạng Hạ Thiên Kỳ không có ý định buông tha, một nữ sinh đành phải kiên trì ngụy biện nói.
"Cô cho tôi là đồ ngốc sao? bia với đồ uống cũng không phân biệt được?" Hạ Thiên kỳ cảm thấy mình như trở thành não tàn, hắn ra hiệu cho mấy nữ sinh vào bên trong mặc lại đồ trước, còn hắn không coi ai ra gì đóng kỹ cửa kí túc xá lại, rồi đi thẳng đến.
"Nói cho ông biết, đừng tưởng rằng bắt được chúng tôi uống rượu thì ông có thể tùy ý làm gì thì làm, cùng lắm là bị đuổi, ông cũng không hơn được!
"Chúng tôi tuyệt đối sẽ khiến ông…!"
Nữ sinh buổi sáng kia thấy Hạ Thiên Kỳ đang đi thẳng đến, lúc này đúng là có chút sợ hãi.
"Đừng nóng nảy như vậy, tôi không nói sẽ trừng phạt các cô, càng không nói sẽ dựa vào đó để uy hiếp. Chẳng qua là có chuyện tôi muốn hỏi các cô, nếu các cố thành thật trả lời thì chuyện hút thuốc uống rượu tôi sẽ coi như chưa từng nhìn thấy."
"Dù sao lúc đó thật sự tôi cũng xấu hổ, biết là không nên soi hàng."
Lúc nói, Hạ THiên Kỳ còn cố ý nhìn nữ sinh kia một chút, biểu cảm trên mặt cũng trở nên sinh động.
Học sinh kia trừng mắt nhìn hắn một cái, hừ lạnh một tiếng quay đầu sang một bên. Ngược lại ba nữ sinh kia, vì biết không bị đuổi nên thở phào nhẹ nhõm, vội vàng hỏi Hạ Thiên Kỳ muốn hỏi gì các cô.
Hạ Thiên Kỳ thấy họ đều chịu hợp tác, nên cũng không lãng phí thời gian, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi:
"Vương Di Nhiên chắc các cô cũng không lạ lẫm gì, tôi muốn biết trước đêm cô ta xảy ra chuyện thì giữa các cô đã có chuyện gì?"
Nói đến đây, Hạ Thiên Kỳ đột nhiên nói thêm:
"Kỳ thực, tôi là một cảnh sát, sở dĩ tôi tới đây quản lý là vì điều tra chuyện của Vương Di Nhiên, chúng tôi nghi ngờ rằng cô ta không phải là tự sát, mà là bị bị giết...!"
Hạ Thiên Kỳ dùng lại chiêu cũ chuyển sang thân phận giả là cảnh sát, dù sao đối phương cũng là mấy học sinh cấp ba, không có nhiều cảnh giác thì sẽ không phát hiện ra sơ hở, sẽ không nhất định phải nhìn hắn căn cứ chính xác sự việc.
Đương nhiên, hắn làm quản lý, hơn nữa còn có thân phận là một người đàn ông quản lý ký túc xá, đây là thứ ngụy trang tốt nhất. Đây là trường nữ nhưng sao lại để một người đàn ông, hơn nữa là thanh niên quản lý ký túc xá nữ?
Tất cả đúng như Hạ Thiên Kì dự đoán, về sau khi biết hắn là cảnh sát, sắc mặt các nữ sinh dần có chút dịu lại.
"Ông là cảnh sát thật sao?"
"Cô nghĩ một nam sinh cấp ba có thể trở thành quản lý của nơi này sao?"
Thấy chiêu này dễ dùng, Hạ Thiên Kỳ cũng không khỏi thấy tự tin hơn nhiều, giọng nói cũng nghiêm khắc hơn mấy lần:
"Tốt, bây giờ câu hỏi của tôi đi, nhớ kĩ là không được nói thiếu bất kì chi tiết nào!"
"..."